Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

Đạo ý tưởng diễn Mark Harris: “Không cần đi xa mới thấy chiến trận”.

Năm 2010 Hiệp hội phim tài liệu quốc tế đã vinh danh ông với giải thưởng thường niên của hiệp hội dành cho những cá nhân và tổ chức có đóng góp quan trọng đối với việc làm phim tài liệu

Đạo diễn Mark Harris: “Không cần đi xa mới thấy chiến trận”

Đó cũng là điều thế tất. PV: Spellbound được công chiếu và đưa ra bình luận trong buổi giao lưu với các nhà làm phim tài liệu Việt Nam ngày bữa qua chắc hẳn vì ông rất ý hợp tâm đầu với bộ phim đó. PV: Theo giáo sư. Giáo sư có thể san sẻ thêm về kinh nghiệm này? GS Mark Jonathan Harris: Với tôi. Cho bộ phim cũng rất quan yếu. Với các nhà làm phim nhân tố nè quan trọng nhất? GS Mark Jonathan Harris: Phẩm chất trước nhất tôi nghĩ cần có là sự tò mò.

Thành thử việc chọn lựa nhân vật. Và có những bộ phim khác không bao giờ được chiếu. PV: Khá nhiều nhà làm phim tài liệu loay hoay với việc chọn đề tài cho bộ phim của mình.

/. Trước ống kính máy quay là đã có sự can thiệp vào thực tại. Nhân vật. Nhân Giáo sư Mark Jonathan Harris.

Bởi đó chính là lăng kính chủ quan của tác giả? GS Mark Jonathan Harris: Lịch sử cũng có tính thời điểm và người ta vẫn có thể viết lại lịch sử dưới các góc nhìn khác nhau. Nhưng tôi cũng không biết là tác động của bộ phim tôi làm tới việc này là bao nhiêu.

Tuy nhiên. CTV Mỹ Thịnh/VOV online. Tôi cũng muốn nhân này xem các bạn đang làm gì và đang làm như thế nào. Có những phim phải mất 6-9 tháng trong phòng biên tập.

Thời kì luôn là thách thức với các bộ phim. Hình ảnh. PV: Nói như thế tức là ông cũng đã từng thất bại? GS Mark Jonathan Harris: Bài học rút ra của tôi khi không thành công là sự khác biệt về kì vọng của người làm phim và nhà tài trợ.

Có những bộ phim 10 phút tôi chỉ cần đến 1 tháng. Hoặc những cảnh bạn thấy hay nhưng máy quay không bắt kịp bạn phải nhờ họ làm lại. Mỗi cảnh phim chúng ta quay quy định nội dung đó.

Người ta có thể nhìn thấy những người lau kính các tòa nhà cao tầng nhưng mấy ai đặt câu hỏi họ gặp những khó khăn gì. Phóng viên đã có cuộc bàn luận với ông về vấn đề này. Nếu tính từ lúc nảy ý tưởng cho đến lúc trình chiếu. Bên cạnh việc làm phim. PV: Có nhiều người nghi ngại rằng tính chân thực của phim tài liệu sẽ giảm đi qua những khâu như: chọn nhân vật.

Sang Việt Nam tham gia đào tạo nâng cao về làm phim tài liệu. Phải tìm ra được giá trị chung cho cả đôi bên. Đã bao giờ ông tự đếm con số những bộ phim thành công của mình chưa? GS Mark Jonathan Harris: Tôi vốn không bao giờ đếm phim thành công của mình vì định nghĩa thành công rất khác nhau.

Ấy là sự thay đổi tích cực sau chiến tranh. Nhưng tôi không bao giờ ân hận. Thậm ít ra được chú ý đến. Ở Mỹ thường có nhiều bộ phim tài liệu về chiến tranh Việt Nam. Cùng về nội dung tội ác phát xít. Việc chọn đề tài. Thấu hiểu với đối tượng ta đang thực hiện. PV: thời gian ra điều phim tư liệu dài nhất và ngắn nhất với ông là bao lâu? GS Mark Jonathan Harris: Tôi nghĩ thời gian làm một bộ phim tư liệu trong vòng 2 năm là thông thường.

Sau đó người ta đã đã thành lập một hội đồng để bảo vệ loài cây này. Quay nhiều đối tượng. Vì đó là điều giúp tôi được khám phá chính mình. Đề tài ở xung quanh ngay chúng ta rất nhiều. Có cốt truyện. Khám phá ra. Hoàn cảnh đến tính cách và suy nghĩ của các em. Những bộ phim bom tấn Hollywood thường nói nhiều đến siêu anh hùng. Sau khi có kết quả chúng tôi mới dàn dựng và ghi hình lại nhân vật này.

PV: Thưa giáo sư. Nhưng theo tôi không cần phải đi xa mới thấy chiến trận. Có cảnh huống và có vẻ công phu thế nhưng chỉ có 2 người làm.

Thì phim tài liệu là phản chiếu những con người thường nhật. Nhưng sau 50 năm chiến tranh.

Người làm phim đã xây dựng được kịch tính nhất mực trong phim. Chi tiết. Chúng không chỉ là câu chuyện của những em học sinh xung quanh việc tập tành tham dự giải đánh vần toàn quốc. Tổ chức dữ liệu. Dàn dựng. Ông giảng dạy về làm phim tài liệu tại Trường Nghệ thuật điện ảnh thuộc Đại học Nam Califonia từ năm 1983

Đạo diễn Mark Harris: “Không cần đi xa mới thấy chiến trận”

Dù mỗi người làm phim tài liệu đều phải ở vai trò như những phóng viên chiến trường. Tôi đổi thay thế giới bằng cách vắt thay đổi tư duy của con người. Điều đó thật mến mộ. Nó có thể là hàng tháng. Sau đó. Cần trực tiếp làm bạn mới biết thực thụ đó là cái gì. Ông có thể nói nhiều hơn về việc thực hiện bộ phim này? GS Mark Jonathan Harris: Spellbound kể về 8 học trò quyết tâm quán quân giải đánh vần cấp quốc gia ở Mỹ.

Với người làm phim tài liệu nên luôn phải bắt đầu với câu hỏi: Mình đang chuẩn bị khám phá cái gì? Và nếu bạn giải đáp được câu hỏi này càng rõ ràng thì càng tốt. Mà còn là câu chuyện mô tả những lát cắt của nhiều tầng lớp trong tầng lớp Mỹ. Phim tài liệu thường phản ảnh những góc cạnh. Cấu trúc. Nói ra sao. Sự hiện diện của ống kính làm đối tượng thường có nghĩ suy nên thế nào.

Và chúng ta cũng đừng e ngại trong việc chọn đề tài. Tôi gọi đó là quá trình thử sai. Hay tính tác động đến xã hội và lớn hơn là khả năng thay đổi thế giới. Đó là gia đình các em. Đều phải có sự tính nết kĩ lưỡng. Làm thân với đối tượng cần rất nhiều thời kì. Dù xem như thế. Lời bình. Công việc của họ có gì đặc biệt. PV: Người ta biết đến ông là nhà làm phim tài liệu đã đoạt 3 giải Oscar. Nhưng nó lại được dùng nhiều trong những trường hợp khác.

Nhà tài trợ chi tiền và họ mong đợi những điều họ muốn cũng là thế tất. Thế nhưng. Bạn cần cởi mở với những gì bạn khám phá. Harris còn là một nhà báo. Những câu chuyện người ta không biết đến hoặc ít quan tâm. Giáo sư Mark Jonathan Harris. Phim quyến rũ. Nó có thể là thu được nhiều tiền ở rạp. Chỉ có điều chúng ta có phát hiện ra nó hay không mà thôi. Ông định nghĩa như thế nà phim tài liệu? GS Mark Jonathan Harris: Theo tôi phim tài liệu là hồ sơ chứa đựng những gì người làm phim trải nghiệm.

Đến chính bản thân tôi cũng đã có những bộ phim không bao giờ được công chiếu. Ông cũng đã xuất bản các truyện ngắn và 5 tiểu thuyết cho thiếu nhi. Họ có nghĩ suy thế nào. Với tôi. Thành thử. Thời gian nghỉ quan trọng như thời kì bật máy quay. Có những phim rất kì công vì phải đi nhiều nơi. Để có một bộ phim tư liệu tốt. Sự ảnh hưởng của gia đình. Giải Oscar cho phim tài liệu ngắn xuất sắc nhất The Redwood (Cây gỗ đỏ) (năm 1968); Giải Phim tài liệu dài xuất sắc nhất của Viện Hàn lâm (Academy Awards - Oscar) phim The Long Way Home (Đường về còn xa) (năm 1997); Giải phim tài liệu xuất sắc nhất (Academy Awards - Oscar) phim Into the Arms of Strangers: stories of the Kindertransport (Trong tay những người lạ mặt: câu chuyện đưa những trẻ mỏ Do Thái tị nạn về Anh quốc) (năm 2000).

PV: Ông đã xem phim tài liệu Việt Nam chưa. Có những việc rất hay nhưng nó xảy ra ở điều kiện ánh sáng yếu thì bạn phải đưa nó ra chỗ có ánh sáng để diễn lại. Có những bộ phim tôi làm về một loài cây.

Ông nhận định thế nào về phim tài liệu Việt Nam? GS Mark Jonathan Harris: Tôi chưa thể giải đáp câu hỏi này vì tôi mới sang đây chưa có thời gian để tìm hiểu nhiều.

Trong phim ban đầu ghi hình 14 em nhưng vì thời lượng quá dài nên chỉ chọn 8 em để đưa vào bộ phim. Cảnh quay. Người đã 3 lần đạt giải Oscar. Thậm chí hàng năm. Nhưng người thắng cuộc lại không được chọn để làm phim. GS Mark Jonathan Harris san sẻ kinh nghiệm làm phim tại Việt Nam.

Các vấn đề. Người làm phim báo cáo điều họ phát hiện được và biểu hiện sự kiện theo quan điểm chủ quan của mình. Chúng ta cũng cần có sự thông cảm. Có những bộ phim để tìm hiểu. Tôi ra cái điều phim “Đường về còn xa” và chọn góc nhìn khác. Thế nhưng. Góc nhìn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét