Ảnh minh họa. Nguồn: internet Ai cũng cần chợ và đâu cũng có chợ. Phong trào xây chợ, chỉnh trang chợ sôi động trên khắp miền quê đồng bằng, vùng núi cao, từ Bắc vào Nam, nở rộ nhất là trong các thành thị lớn, kéo theo bao lo liệu, hy vọng và thất vọng lớn nhỏ cho người trong cuộc và cả người dưng cuộc. Nhìn toàn cảnh cho thấy chợ thời nay sao nhiều nghịch lý. Nơi cần chợ thì mong đỏ con mắt mãi không có chợ hoặc để chợ xập sệ chờ kinh phí sang sửa cả chục năm. Nơi chợ mới xây xong thì để hoang hóa tới 5-7 năm vẫn chưa thành chợ. Thậm chí, không ít nơi tấc đất tấc vàng, ngay cả chợ cũ “lên đời” thành trọng điểm thương nghiệp đàng hoàng hơn, to đẹp hơn, thì lại không còn là chợ nữa vì quạnh vắng, số nhân viên quản lý chợ đông hơn cả người bán, lẫn người mua, trong khi con ngõ hẹp hay chợ cóc ngay cạnh vẫn tấp nập và quá tải. Hàng tỷ, hàng chục và cả hàng trăm tỷ đồng từ các nguồn đã được rót vào đầu tư xây chợ theo đủ phương thức mà chợ không thành chợ, trở thành phung phá xót xa, dù nhìn từ góc độ chủ đầu tư hay lợi. Tầng lớp toàn cục. Nguyên do thì đa dạng: Nơi năng nổ và có điều kiện bao cấp ngân sách nhà nước thì xây “chợ quốc gia” vào vị trí không hiệp, trên đồi cao hay ngoài bãi vắng, địa thế bất tiện nhiều mặt, thậm chí nhiều lỗi kiến trúc và xây dựng, thiếu kết nối hạ tầng, xa nguồn cung cấp hàng hóa, dịch vụ, nên “chả ma nào thèm đến”. Có thể nói, phàm cái gì "đẻ non" thường "chết yểu", hoặc trong tình trạng "dở sống, dở chết". Những nghịch lý chợ dân sinh là tả đậm nét sự yếu kém, bất cập trong quản lý quốc gia về chợ dân sinh nói riêng và các công trình phục vụ dân sinh nói chung trên khuôn khổ địa phương, cũng như cả nước. Nói cách khác, tầm tư duy eo hẹp, mang tính nhiệm kỳ, thiếu tính hệ thống, thiết thực và khách quan; sự tùy tiện, thiếu bổn phận trong quy hoạch và triển khai xây dựng màng lưới chợ; những biến tướng tinh tướng hay trắng trợn của nhóm lợi ích …Tất cả đang chi phối, bóp nghẹt và làm méo mó chợ dân sinh, hoang phí tiền của, đất đai và các nguồn lực, gây nhiều bức xúc từng lớp khác. Thực tại cho thấy, các cấp, các ngành và địa phương cần nghiêm túc nhận thức lại, chủ động rà soát, đảm bảo cơ sở khoa học và thực tế của các quy hoạch, kế hoạch đầu tư phát triển chợ, tuyển lựa cơ chế quản lý hợp, linh hoạt, sao cho ‘thiên thời, địa lợi, nhân hòa”, cân đối các ích giữa chủ đầu tư, tiểu thương, người mua và các đích kinh tế - xã hội khác; coi trọng các yêu cầu thiết kế kỹ thuật, tiêu chuẩn hóa, phát triển các cơ sở hạ tầng và dịch vụ tương trợ kinh dinh chợ theo hướng đồng bộ, tạo thuận lợi và đảm bảo quyền lợi chính đáng cho cả người mua và kẻ bán; khuyến khích, tạo điều kiện cho doanh nghiệp, tiểu thương, hộ gia đình vào chợ kinh dinh đúng chức năng, ngành nghề với phí tổn thấp nhất; đồng thời, nghiên cứu khai triển các giải pháp hành chính và thị trường hỗ trợ ăn nhập, kể cả buộc di dời chợ cũ, chợ tự phát vào chợ theo quy hoạch. Chỉ khi đó, chợ mới đích thực là chợ, phát huy được vai trò thiết yếu của chợ cả về vĩ mô và vi mô, trước mắt và lâu dài, cũng như giải quyết dứt điểm những nghịch lý về chợ dân sinh, tằn tiện tiền của, đất đai, công sức của nhân dân và tầng lớp. Theo tapchithue.Com.Vn |
Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013
Nghịch lý chợ truyền hình HD dân sinh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét